Gôm lá mùa thu trả nợ đời

Gôm lá mùa thu trả nợ đời
Cho dù tình ấy lắm chơi vơi
Nếu như duyên kiếp không tròn vẹn
Thì cũng được đời tặng cuộc chơi
Thử hỏi thế gian có mấy người
Được đời chiếu cố những lần chơi
Dù là tình hận hay tình lỡ
Ta vẫn cười tươi vẫn yêu đời
Lá rụng thu vàng rách tả tơi
Gôm chung một đống sưởi hương đời
Khói bay nghi ngút hung cay mắt
Tím ngắt tim gan héo nụ cười
Gôm lá thu vàng trả nợ đời
Trả hoài nhưng nợ vẫn không vơi
Trả luôn duyên phận chưa bền thắm
Trả hết để người được thãnh thơi!
(
Trịnh Du
, cảm hứng đống lá nhà người ta)

facebook Trịnh Du

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

BÌ LỒN CON ĐĨ…

NHÀ THỜ GIÁO XỨ TAM PHÚ (NHÀ THỜ TÁM MÁI-TÚC TRƯNG)-GIÁO PHẬN XUÂN LỘC

Có gan ăn muống thì có gan lội hồ! La cái giề?